cô bạn thuở nhỏ gợi cảm

Haruto Kanda, người có cảm tình với cô bạn thuở nhỏ Karen Aizawa, hay tin cô nàng đã có bạn trai. Haruto chúc mừng cô với tư cách là một người bạn thuở nhỏ, nhưng rồi cú sốc làm tan nát cõi lòng ấy như khiến cậu sống lại khi Tây Tiến sáng tác năm 1948 gợi cảm hứng từ nỗi nhớ về thiên nhiên và người chiến binh Tây Tiến. Gợi tả về những vẻ đẹp ấy, ngòi bút Quang Dũng đã thể hiện rất xuất sắc với sự chứa chan về cảm xúc. “Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi! Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi Tập thơ về thầy cô mái trường khơi gợi những cảm xúc và kỉ niệm. Những bài thơ về thầy cô mái trường đã không còn xa lạ đối với bạn đọc nữa. Những bài thơ này luôn gợi cho chúng ta những kỉ niệm của một thời ngô nghê cắp sách đến trường. Ai trong chúng ta Con người, nếu bao gồm cả những chuyện nhỏ nhặt thì vẫn còn nhiều điều không theo hướng chúng ta mong đợi.Tuy nhiên, không thể vì thế mà lại từ bỏ.Điều quan trọng ở đây là thay vì quá kì vọng vào một thứ gì đó, thì ta hãy cố gắng để đạt được nó.Đây là những lời dặn dò mà bố đã để lại cho Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh thật sự khiến tôi phải cảm phục khi ông đã tinh tế khắc họa những rung động đầu đời ở mọi cung bậc cảm xúc của lứa tuổi học sinh, dù chỉ qua từng suy nghĩ và cử chỉ hồn nhiên, vô tư nhất. Có lẽ, cơn gió mát lành trong tâm hồn đó chưa thể gọi là tình yêu, có thể mới chỉ Site De Rencontre Via Facebook Gratuit. Tập 01 Chương 3 - Ngày hôm nay, bạn thuở nhỏ của tôi mặc đồ hầu gái 13 Bình luận - Độ dài 1,505 từ - Cập nhật “Hầy, chán thật…”Sau khi vào phòng Yuika, tôi ngồi xuống phía trước bàn, đặt cặp sách và túi đồ của mình xuống rồi thở mọi ngày, cô bạn thuở nhỏ của tôi đang nằm trên giường, bộ đồ ngủ còn nguyên trên người, cô ấy vẫn cầm điện thoại và làm việc của mình.“Vào phòng người khác mà thở dài là sao hả? Thái độ uể oải kia là gì đấy?”“Cậu sướng quá nhỉ? Đồ ngủ mà cậu cứ xem như là thường phục ấy. Một đứa tư bẩn sống cuộc đời vô lo như bọn NEET không hiểu nỗi đau của tớ đâu.”“Thường phục của tớ là bộ Tropical Summer nhằm chọi lại cái nắng nóng của vùng nhiệt đới mà.”“Tự dưng lôi game ra gì vậy má? Tớ đang nói ở đời thực ấy, đời thực đó có hiểu không?”“Hôm nọ tớ bảo mình nghiện đồ ngủ rồi còn gì? Thấy gì không, lần này là họa tiết thỏ đấy. Quỳ xuống xin lỗi vì đã lăng mạ nó đi.”“Chỉ là hình con thỏ vui vẻ thôi, cơ mà xin lỗi thì hơi quá rồi… Xin lỗi bé thỏ nhé. Nghĩ lại thì, tớ không muốn bị quăng tấm thép được nung nóng vào mặt mình đâu.”“Tốt. Thái độ thành khẩn đấy, lần này tha cho cậu… Mà cái túi kia là sao thế?”Yuika nắm chặt chiếc áo in hình con thỏ ở trước ngực mình, rồi nhìn vào túi đồ nằm bên cạnh cặp của tôi. Nghe cô ấy nói vậy, tôi lại thở dài.“Mở ra đi rồi biết.”“Phải chăng là quà cho tớ sao? Là Ex-Gulliver cỡ lớn hả? Cảm ơn nhé! Có người bạn thuở nhỏ giàu có sướng thật đấy!”“Không, có cái nịt ấy. Đừng có xem tớ như một thằng bần nông thích sống một cuộc đời xa hoa chứ. Cậu nghĩ đây là quà cho cậu à, tự tin gớm nhỉ?”Yuika bơ đẹp câu hỏi của tôi, cô ấy trèo xuống giường rồi nhìn vào cái túi.“Ồ?” Lông mày cô ấy nhướng nghi hoặc hiện rõ trên mặt cô ấy sau khi lấy bộ đồ hầu gái diềm xếp và chiếc váy ngắn ra khỏi túi.“…Souta, cậu thức tỉnh thú tính của mình rồi à?”“Vẫn còn nghĩ đó là quà cho cậu à? Dù đúng là không phải nhưng chưa gì sao cậu biết được sở thích của tớ là sao? Này, dừng lại đi, đừng có nhìn tớ với ánh mắt rưng rưng ấy! Thà cậu cười vào mặt tớ còn hơn đấy!”“...Đừng lo, dù cậu có sa ngã đến đâu thì tớ vẫn luôn bên cậu. Mấy chuyện vặt vãnh này không thể phá hỏng mối quan hệ bạn thuở nhỏ của chúng mình đâu.”“Bớt hiểu lầm lại có được không!”“Từ giờ hai ta nên ở trong phòng của mình và đừng đi đâu hết nhé. Nhưng tớ sẽ viết thư cho cậu mỗi ngày mà! Nhớ là phải nghe lời mấy chú bảo vệ đó.”“Sao tớ lại bị bế lên phường rồi!? Bộ cậu nghĩ tớ mắc phải tội trạng gì đó nghiêm trọng lắm à? Đây là trang phục cho lễ hội văn hóa! Nhà tớ ba đời làm người tốt mà lại!”Nhắc đến lễ hội văn hóa là phải nhắc đến tiệm cà phê. Ban đầu chúng tôi định làm gì đó độc và lạ, nhưng chỉ đưa ra được mấy cái ý tưởng bất khả thi như tiệm cà phê thực tế ảo hay mời người nổi tiếng các cùng bọn tôi tính sẽ làm tiệm cà phê hầu gái theo kiểu thông thường, nhưng với mong muốn làm một thứ độc đáo, chúng tôi quyết định con trai sẽ mặc đồ hầu gái. Sau khi nghe tôi giải thích, Yuika gật đầu rồi “hú hí” một cách mơ hồ.“Souta tính mặc nó vào lễ hội văn hóa à?”“Hối hận quá.”“Sao con gái không mặc chứ?”“Tớ cũng không hiểu nổi.”“Hừm…”Cầm bộ đồ hầu gái trên tay, Yuika tỏ vẻ suy tư. Sau đó cô ấy nói.“Quay mặt sang chỗ khác một chút đi.”“Tại sao phải làm thế?”“Cứ làm đi. Cậu mà nhìn là tớ chôn sống cậu đấy rõ chưa?”Cô ấy nói “Nhanh lên.” rồi đẩy vào vai tôi, làm tôi xoay cả người tôi nhìn mấy tấm áp phích của những thủy thủ chiến hạm treo trên tường, tôi nghe tiếng áo quần kêu sột soạt ở đằng sau. Tiếp đó là tiếng nghe như áo khoác mỏng rơi xuống sàn……Hửm!? “Ê Yuika! Đừng bảo là cậu đang thay đồ nhé?”“Đã bảo là cấm quay mặt lại mà!”“Không, tớ muốn lắm! Tớ rất muốn quay mặt lại nhìn đó!”“Thật đấy! Cấm cậu làm chuyện đó! Nếu cậu quay mặt lại thì tớ sẽ cấm cậu vào phòng này ba ngày.”“Cấm ba ngày thôi á? Hình phạt gì nhẹ quá vậy? Còn không bằng tớ quỳ gối tạ lỗi bé thỏ lúc nãy nữa! Cậu làm việc cho bộ Tư pháp à?”“Biết làm sao được! Không gặp cậu ba ngày cũng khó lắm đấy!”“Tớ thấy bình thường!”“Tớ thì không!”“Thật à!?”Tôi nói liên hồi khi bản thân đang cảm thấy rối cùng lúc đó, Yuika có vẻ đã thay đồ xong. Cô ấy bảo “Cấm quay mặt lại!”, nhưng một lúc sau cô ấy cho phép tôi quay lại đáp lại “Ờ.” một cách chán nản. Thật lòng tôi muốn nhìn cô ấy thay đồ lắm. Tôi sẵn lòng bị cấm ba ngày, miễn là được nhìn thấy cô bạn thuở nhỏ bán khỏa thân… Mà nếu tôi thấy rồi chắc ví tôi sẽ không được yên ổn đâu, cô ấy sẽ nổi nóng lên và bắt tôi phải nạp thẻ đến khi nào cạn kiệt tiền của mới thôi. Tôi không muốn phải nạp tiền đến chết cho cô ấy khi tôi còn chả chơi game thở phào nhẹ nhõm, tôi quay mặt rồi…“...”Tôi hoàn toàn cứng nàng hầu gái siêu cấp đáng yêu đang đứng trước mặt bọn họ đã chuẩn bị bộ đồ hầu gái xinh xắn để tụi con trai trở thành lũ hề khi mặc vào, thế nên kích cỡ này vừa khít cơ thể của tay mảnh khảnh và cặp đùi của cô ấy ẩn sau bộ đồ hầu gái diềm xếp, mái tóc mềm mại của cô vương trên chiếc tạp dề của thật thì tôi biết thừa cô ấy sẽ mặc đồ hầu tôi vẫn không lường trước được. Đó giờ toàn thấy cô ấy mặc đồ ngủ nên hai chuyện này khác nhau một trời một sai, bạn thuở nhỏ của rất dễ phiếu chắc chắn sẽ tăng vọt nếu thấy một cô gái đáng yêu mặc đồ hầu gái như thế này.“Yuika phiên bản hầu gái đặc biệt, thấy sao hả?”Yuika cầm chân váy rồi nhấc nó lên, sau đó hỏi ấy không hề biết tôi đang nghĩ gì, trưng ra vẻ mặt tự cố hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng không thể. Quả nhiên là bất khả thi mà.“Đ…”“Đ?”“…Đáng yêu lắm. Thật sự, siêu siêu cấp đáng yêu luôn. ĐƯợc nhìn thấy Yuika đáng yêu như thế này đúng là phước ba đời nhà tớ.”“Cái….!?”Nghe tôi nói xong, mặt Yuika đột nhiên đỏ ửng.“Sao cậu có thể dửng dưng nói vậy được chứ? Cậu nói vậy tớ biết đáp lại kiểu gì giờ. Souta thật là…”Cô ấy cố nói chuyện theo kiểu bình thường. Nhưng câu nói của Yuika lại ngắt quãng giữa chừng. Má cô ấy ửng hồng, hai mắt thì đảo liên tục.“C-cảm ơn…”Cô ấy nhìn sang hướng khác, tay xoắn xoắn lọn tóc đầy bẽn lẽn, sau đó nói thêm.“...chủ nhân.”Trước sự tăng trưởng cao ngút trời của cổ phiếu, tôi ngã khụy xuống đất, đà này không chừng nó bay ra ngoài vũ trụ luôn rồi.“…Hehe, tiếp tục vươn xa hơn nữa đi. Giờ ta giàu hơn Gates rồi…”“Souta!? Cậu ổn không đấy!?”“Yuika, nói với những chủ đầu tư tương lai rằng thứ giúp ta thoát khỏi “Thứ Hai Đen” là “Thứ Hai huy hoàng” với nữ sinh cao trung mặc đồ hầu gái sau giờ học…” [note34698]“Cậu nói cái quái gì thế? Bình tĩnh lại nào! Souta! Này, Souta!”Yuika nhanh chóng đến chỗ tôi, bộ đồ hầu gái mà cô ấy mặc trên người áp sát vào thầm cười rồi nói…Bài học nhận một cô gái xinh xắn mặc đồ hầu gái thật quá nguy nhiên đồ ngủ hình thỏ là tốt nhất. Ghi chú [Lên trên] Black Monday Cái tên được đặt cho những lần sụt giảm mạnh của thị trường chứng khoán. Cô Bạn Thuở Ấu Thơ, Teenager Girlfriend 2021 Nam thanh niên sau bao năm rời quê lên thành phố lập nghiệp cuối cùng cũng có chút thành tựu. Lần này về quê là để ôn lại kỷ niệm cũ đồng thời vênh mặt với lũ trai làng từng khinh anh ngày xưa. Thế nhưng anh lại gặp lại cô bạn gái thuở ấu thơ của mình là Nene Tanaka. Hai đứa ngày xưa từng chơi trò vợ chồng, cởi chuồng tắm sông như bao đứa trẻ trâu khác. Giờ Nene Tanaka đã lớn, thân hình càng ngày càng đẫy đà múp rụp. Khiến cho anh thanh niên năm nào vừa nhìn thấy là có ý định diễn lại trò vợ chồng khi Cô Bạn Thuở Ấu ThơFull HD Xem phim Cô Bạn Thuở Ấu Thơ Vietsub, Cô Bạn Thuở Ấu Thơ thuyết minh, Teenager Girlfriend Full HD, Cô Bạn Thuở Ấu Thơ 2021, Cô Bạn Thuở Ấu Thơ bản đẹp, Cô Bạn Thuở Ấu Thơ trọn bộ, Teenager Girlfriend việt sub Tán tỉnh còn hơn cả là người yêu! Một cuộc tình hài hước sau giờ tan trường cùng với người bạn thuở nhỏ muốn nuông chiều bạn! Tôi, Mikami Souta, một học sinh cao trung, có một người bạn thuở nhỏ. Một thiếu nữ cao trung xinh đẹp, Kisaragi Yuika. Tuy nhiên, cô ấy lại một con người lười biếng, luôn muốn được nuông chiều và là một NEET cực mạnh. Tôi luôn tới phòng Yuika sau giờ tan trường để có tôi chỉnh đốn lại cách sống lười biếng của cô ấy. Cho lời cảm ơn vì cái thẻ nạp game, cô ấy đang ôm tôi và chúng tôi cùng xem anime trong khi cả hai ở gần nhau, lẫn việc thỉnh thoảng chúng tôi cũng ngủ cùng nhau! Nhưng chúng tôi không phải là người yêu. "Cậu không thể rơi vào lưới tình với tớ đâu. được chứ?" Biện pháp phòng hờ để bảo vệ cuộc sống hiện tại để cả hai có thể vẫn "Bạn thuở nhỏ" của nhau. Nhưng sau đó......Tại sao cậu lại tiếp cận tớ với khuôn mặt như đang chuẩn bị hôn vậy!? Một câu chuyện tình hài hước về một người bạn thuở nhỏ dưới tình yêu nhưng trên tình bạn! Tập 1 Chương 18 Ý định thực sự của Torigoe 9 Bình luận - Độ dài 1,507 từ - Cập nhật Ryou nè, lát nữa xuống căn tin ăn trưa với nhau nhen?Mười phút trước giờ nghỉ trưa. Fushimi khẽ đưa bàn lại gần phía tôi và chìa ra một đoạn tin nhắn được viết phía dưới góc vở của khi tôi đang viết rằng mình có mang theo bữa trưa do Mana làm rồi thì cô lại ghi thêmThình là hiệu ứng âm thanh tim đập đấy à?!Xin lỗi. Mình có mang theo đồ ăn trưa rồi, nên mình sẽ tới phòng vật lý như mọi khi thôi, tôi viết vẻ như điều ấy đã khiến cô phật phải là tôi không muốn ăn trưa cùng cô ấy, nhưng nếu mà làm vậy thì một đám đông muốn lấy lòng cô sẽ được tạo thành, và tôi không muốn ăn trưa trong khi xung quanh toàn những là tiếng ồn ào đâu. Nếu họ cũng là bạn tôi thì có lẽ cũng chẳng sao đâu, nhưng chuyện lại không như muốn yên ổn ăn trưa Torigoe sao?Một mình,tôi viết nhấn không tới phòng vật lý để được ở cùng Torigoe; tôi làm vậy là bởi ở đó sẽ không có ai làm phiền mình chuyển sang chế độ một quả bom hamster rồi rời chuông vang lên, và như đã nói, tôi rời đi, tiến về phía phòng vật lý.“Takamori,” ai đó gọi quay người lại, và trông thấy Torigoe, trên tay cô đang cầm một hộp bento.“A, thủ thư đó à.”“Cậu đang tới phòng vật lý sao?”“Ừm. Như mọi khi thôi.”“Biết ngay.” Cô nở một nụ đứa cùng bước vào phòng vật lý, rồi đóng cửa lại. Vậy là đủ để cản bớt tiếng ồn của ngôi trường lại rồi, cứ như thể chúng tôi vừa mới đặt chân sang một thế giới khác ngồi xuống vị trí quen thuộc và bắt đầu ngày quyết định thành viên cho các ủy ban, chúng tôi đã ở đây cùng nhau được vài lần rồi, nhưng bất chợt, tôi cảm thấy tò mò về lý do mà cô tự ứng cử. “Cậu muốn làm lớp trưởng sao?” Tôi hỏi.“Không hẳn.”Không hẳn á? Thế sao cậu lại tự ứng cử?Ngạc nhiên, tôi quay về phía chạm vào mái tóc mượt mà trên vai mình, rồi hmmm một cái trầm ngâm. “Thì… Um… Mình chỉ… nghĩ là mình khá thân với cậu, nên…”Mình không biết là cậu lại thấy vậy đó, Torigoe… Có vẻ như mình không phải người duy nhất cảm thấy sự gần gũi này của Torigoe ngày một nhỏ dần.“...Nên mình nghĩ...nếu một người con gái nào khác sẽ làm nó...thì cũng có thể là mình mà…”Vậy à. Vậy ra là cậu lo cho mình ư...May thay, cuối cùng thì Fushimi đã làm cùng tôi, chứ nếu mà là một cô gái khác…kiểu như, một cô gái nổi tiếng, ồn ào khác ấy, chúng tôi sẽ khó có thể hiểu được nhau đây.“V-vậy thôi!” cô lên giọng, gần như là hét lên vậy.“Oa, cảm ơn đã lo cho mình nhé.”“...K-không có gì.” Cô bắt đầu và thức ăn vào miệng măm, ực, măm, vẻ như đoán bừa của mình về chuyện học bạ của cô ấy là sai rồi hỏi tôi về Fushimi khi ấy, nên tôi đã giải thích mọi thứ cho cô rằng Fushimi và tôi là bạn thuở nhỏ và hai đứa đã từng chơi đùa cùng nhau rất nhiều khi còn tấm bé, rằng chúng tôi đã từng xa cách nhau, và rằng gần đây có chuyện xảy ra đã đưa hai đứa gần lại với nhau như khi xưa nữa. Tôi không giấu giếm điều gì với cô cả.“Vậy ra đó là lý do mà hai người cư xử như người xa lạ cho tới tận năm nay ha.”“Ừm.”“Làm bạn với công chúa có vui không?”“Hơn cả vui ấy chứ. Cảm thấy như hồi xưa vậy ấy. Và khi ở cùng mình thì cô ấy chẳng hành xử giống công chúa chút nào hết cả.”“CCĐH Fushimi á? Không-giống-công-chúa á? Bất ngờ thật đấy. Nhưng chắc là với bạn thuở nhỏ nên mới vậy thôi à....Tự nhiên cổ lại nói chuyện nhiều ghê. Với lại, chắc “CCĐH” tức là “Công Chúa Điện Hạ” bởi cô ấy là công chúa nhỉ, hay gì khác ta?“Ý cậu là sao?”“Vì hai người đã quen nhau từ lâu rồi ấy, nên để cả hai có quan hệ tình cảm với nhau thì khó lắm. Cuối cùng lại cảm thấy giống như gia đình, nên không nhìn nhau theo cách đó được, đúng chứ?”Rập khuôn thật đấy; Tôi đã trông thấy điều đó rất nhiều trong anime và manga nhiên, mỗi khi trông thấy nó, tôi lại luôn nghĩ rằng liệu có thật là như vậy lắc đầu. “...Fushimi vừa thông minh, thon thả, lại vừa đáng yêu nữa. Về cơ bản thì mình đã quen cô ấy suốt cả đời luôn rồi, và mình hoàn toàn có thể hiểu được tại sao mà đám con trai lại vây quanh cô ấy như vậy.”Mặc dù là tới tận hồi năm ngoái mình mới nhận ra là cô ấy nổi tiếng.“Và nếu đã có thể hiểu được, tức là mình cũng đang nhìn cô ấy theo cách đó.”Vì đã quen nhau lâu rồi nên ở bên cô ấy thật là thư thả. Tán nhảm với cô ấy và từng chút một hiểu được những gì cô đang nghĩ cũng thật là manga thì thường là nam chính sẽ kết đôi cùng với nữ chính sẽ xuất hiện trong cuộc đời cậu ta về sau này thay vì cô gái đã luôn bên cậu từ đầu. Dẫu sao thì, câu truyện sẽ không được thú vị nếu cậu ta lại thành đôi với cô gái đã luôn ở đó. Quá rõ ràng luôn....Nhưng mình không cần chuyện tình cảm của bản thân phải thú vị. Cứ nhàm chán thôi là được rồi.“Nếu hai đứa mình mà vẫn gần gũi với nhau khi học sơ trung, có lẽ mình đã nhận ra sớm hơn rằng…” những lời thốt ra từ miệng mình khiến tôi cảm thấy bối Mình sẽ nhận ra sớm hơn rằng...gì cơ? Mình đang định nói cái gì vậy chứ?“Takamori, mặt cậu đỏ hết lên rồi kìa.”“Hả?! Um, quên nó đi. Cứ quên mấy thứ mình nói đi.”“Hmm? Vừa xong có ai ở đây à?” Torigoe nghiêng đầu sang bên trong khi nhìn về phía cánh cửa.“Hả? Mình không có nhìn.”“Chắc do mình tưởng tượng ra thôi. Trong thoáng chốc, mình đã trông thấy bóng dáng một cô gái phía ngoài cửa sổ á.”Nhưng tôi chẳng thấy dấu vết bóng dáng nào hết cả.“...Thế ra cậu thích Fushimi hử, Takamori?”“Bwuh?! M-mình có nói vậy bao giờ đâu. Sau lại hỏi thế?”“Thì về cơ bản, cậu vừa mới nói vậy xong đó.”Tôi đã tưởng là cô chỉ đùa cợt thôi, nhưng từ tông giọng của cô thì lại không phải vậy.“Ryou, viết nhầm kanji rồi kìa,” Fushimi chỉ ra trong khi tôi đang viết lại cuốn sổ nhật ký của lớp. Cô chỉ cho tôi chữ đúng và tôi lại tiếp tục.“Tiết Tiếng Nhật Hiện Đại hôm nay học gì thế? Mình chẳng nhớ được gì từ tiết một hết cả.”“Thấy chưa, lý do tại sao cậu nên viết lại ngay sau khi tiết học kết thúc đó, thế mới không sợ quên.”“...Mình ngủ ấy mà.”“Trời ạ, cậu thật là… Được rồi, hôm nay bọn mình…”Cằn nhằn là vậy, cô vẫn giúp đỡ chứ không bỏ mặc tôi vì đã quá vô dụng… Hiện giờ, ít nhất là những ngày tôi có việc, đáng lý ra cô đã có thể về trước, nhưng cô vẫn luôn đợi cho tới khi tôi viết xong.“Tại lúc nào mình cũng thấy lo là cậu sẽ viết mấy thứ ngốc nghếch vào thôi” là lý do của cô.“Cậu siêng thật đấy.”“Tất nhiên. Mình là lớp trưởng mà,” cô nói cùng một nụ cười tự mãn, điều chỉnh chiếc kính vô hình của vẫn đang viết tiếp cuốn sổ nhật ký mà không có vấn đề gì cả, chợt cô nhìn chằm chằm vào mặt tôi, nở một nụ cười tinh quái.“Nghe đồn là cậu nhìn người bạn thuở nhỏ của mình theo cách lãng mạn đó hử, Ryou?”Đầu bút chì kim của tôi vỡ vụn. “C-cậu nói cái gì đấy?”“Mình đang nói về gì ta, hổng biết luôn á?” Cô né tránh câu hỏi, nở một nụ cười ngoác mang tai.

cô bạn thuở nhỏ gợi cảm